支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
木工;工匠。
引《庄子·逍遥游》:“吾有大树,人谓之樗。其大本臃肿而不中绳墨,其小枝卷曲而不中规矩,立之涂,匠者不顾。”南朝 梁 任昉 《齐竟陵文宣王行状》:“先是震于外寝,匠者以为不祥,将加治葺。”
拼音:jiànɡ zhě
出自《庄子·逍遥游》,
解释是木工;工匠。
["①有手艺的人。如 ~人。木~。画~。能工巧~。②灵巧,巧妙。如 独具~心。③具有某一方面熟练技能,但平庸板滞,缺乏独到之处。如 ~气。"]详细解释
["①用在名词、动词、形容词、数词、词组后,并与其相结合,指人、指事、指物、指时等。如 读~。作~。二~必居其一。来~。②助词,表示语气停顿并构成判断句的句式。如 陈胜~,阳城人也。③这,此(多用在古诗词曲中)如 ~个。~回。~番。~边走。"]详细解释
lǜ yī shǐ zhě
jì zhě
zài zhě
rén zhě bù shā
biān zhě àn
chá jiàn yuān yú zhě bù xiáng
zhě zhě qiān qiān
qīn zhě tòng , chóu zhě kuài
shēng zhī zhě zhòng , shí zhī zhě guă
shùn tiān zhě cún , nì tiān zhě wáng
dà zhě wéi dòng liáng
xiān xíng zhě
wú chăn zhě
màn gōng chū qiăo jiàng
hòu zhě
zhě bié
zhě mó
bìng zhě
fāng zhě
zhī zhě
yè zhě
jiàng zuò
tǒng jiàng
máng zhě
dīng jiàng
zhái zhě
nóng zhě
jiàng zī
jiàng shì
biăo bèi jiàng
chuàng jiàng
zhèng jiàng
zhú zūn zhě
cóng zhě rú yún
mò chūn zhě
jiàng xué wén huà