支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
龙与鹤。指仙人的坐骑。
龙与鹤。
引《拾遗记·后汉》附 南朝•梁 萧绮 录:“迷情狗马,爱好龙鹤,非明王之所闻示於后也。”齐治平 校注:“夏 帝 孔甲 命 刘累 为之豢龙,见《史记·夏本纪》。 叶公 好龙,见《新序·杂事》。又‘ 衞懿公 好鹤,鹤有乘轩者’,见《左传》 閔公 二年。”
指仙人的坐骑。
引唐•陈子昂 《南山家园》诗:“愿随白云驾,龙鹤相招寻。”唐•曹唐 《三年冬大礼》诗之三:“太一天坛 降 紫君,属车龙鹤夜成羣。”
["◎鸟类的一属,全身白色或灰色,生活在水边,吃鱼、昆虫或植物。如 ~立。~发( fà )。~寿。~驾。~长凫短。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
hè jiàn
hè jīng
fēng yāo hè xī
jī xíng lóng
lóng kăn
lóng jīn
lóng dăn zǐ
gāo qíng hè lì
lóng shēng
lóng shì
lóng qióng
lóng gé
lóng dāo
lóng huà
huó lóng huó xiàn
huà lóng diăn jīng
lóng zǐ fān
dēng lóng mén
tuó hè
pān dì lóng
jiāo lóng bò shuǐ
gǔn lóng páo
lóng mén shí kū
qīng hè
qín lóng zhuō hǔ
qín lóng fù hǔ
pēng lóng páo fèng
hēi tuán lóng măng
yún lóng jǐng wā
wén bǐng diāo lóng
lóng ná hǔ tiào
kǒng chǐ lóng
fú hǔ xiáng lóng
qián lóng wù yòng
lóng yù tiān xià