支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指代武术。
例素习拳棒。
英with fist and staff; martial arts such as shadowboxing,swordplay,etc.;
泛指武术。
引清•黄六鸿 《福惠全书·刑名·禁打架》:“公请教师,学习拳棒。”《老残游记》第七回:“其人少时--十四五岁,在 嵩山 少林寺 学拳棒。”京剧《猎虎记》第一场:“喜拳棒,爱交往,谁人不知俺 孙二郎 !”
泛指武艺。
例如:「他因自小学习拳棒,所以练就了一身好工夫。」
["①屈指卷( juǎn )握起来的手。如 ~头(“头”读轻声)。②徒手的武术。如 ~术。打~。太极~。~谱。~脚。③肢体弯曲。如 ~曲。~起腿来。④量词,用于拳头打人的动作。如 打他几~。"]详细解释
["①棍子。如 木~。~子(a.棍子;b.玉米的别称)。~槌。~冰。~球。~喝( hè )。②体力强,能力大,成绩好,水平高。如 功课~。身体~。"]详细解释
dēng xīn quán tou
qǔ quán
quán cān
quán cài
quán fú
quán lǚ
sān chuí liăng bàng
tiě bàng mó chéng zhēn
shí kăo jiǔ bàng
gǔ bàng
jiā bàng
shǐ bàng
bàng táng
bàng bīng
bàng chuí
chuí bàng
gàng bàng
bàng bàng jī
bàng hè dăng
huá quán
quán jiăo xiāng jiā
chōng quán
quán quán fú yīng
quán quán shèng yì
bā bàng shí jiā
tài jí quán
chì shǒu kōng quán
tiě quán
bàng hè
dă quán
sān bàng gǔ
qíng quán hé zhăng
dă hēi quán
quán quán xiào xīn
sàn dă quán fă
chán sī quán