支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
笙的一种。指声如龙吟或以龙为饰的笙。
笙的一种。指声如龙吟或以龙为饰的笙。参见“龙笛”。
引唐•卢仝 《题褚遂良孙庭竹》诗:“负霜停雪旧根枝,龙笙凤管君莫截。”明•高启 《听教坊旧妓郭芳卿弟子陈氏歌》:“龙笙罢奏凤絃停,共听娇喉一鶯囀。”
["◎管乐器名,一般用十三根长短不同的竹管制成,吹奏。如 ~歌。芦~。~管乐( yuè )。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
lóng wǔ
lóng dǐng
lóng luăn
lóng lèi
lóng téng hǔ yuè
lóng shī
lóng xì
lóng juăn
lóng féng
yú lóng
bāo lóng tú
lāo lóng
shēng cóng
shān lóng
lóng wěi shí
fàn lóng zhōu
qiú lóng
lóng fèng tuán
lóng jū fèng chú
yáng lóng
miù lóng
lóng huāng mán diàn
lóng shé pán
lóng xìng nán xùn
lóng shé fēi wǔ
duó mìng lóng
fēi lóng běi dăo
cāng shēng tà gē
lóng zhāng xiù gǔ
lóng gān fèng dăn
jì zǐ lóng wén
jiāo lóng chū hăi
wèi jué shuāng lóng
lóng wēi hǔ zhèn
tú lóng miào jì
bǐ zǒu shé lóng