支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
手掌。
引《全唐诗》卷八七九载《招手令》:“亚其虎膺,曲其松根。”注:“虎膺,谓手掌;松根,谓指节。”清•厉荃 《事物异名录·形貌·手》:“类书:虎膺,手掌也。”
hǔ yīng ㄏㄨˇ ㄧㄥ
手掌。《全唐诗》卷八七九载《招手令》:“亚其虎膺,曲其松根。”注:“虎膺,谓手掌;松根,谓指节。” 清 厉荃 《事物异名录·形貌·手》:“类书:虎膺,手掌也。”
["①胸。如 义愤填~。②接受,承当。如 ~选(当选)。~赏。~受。荣~。③讨伐,打击。如 ~惩。"]详细解释
["①哺乳动物,毛黄褐色,有黑色条纹,性凶猛,力大。骨和血及内脏均可入药(通称“老虎”)如 ~口(➊喻危险境地;➋手上拇指和食指相交的地方)。~穴(喻危险境地)。~符(古代调兵的凭证,用铜铸成虎形,分两半)。~狼(喻凶残的人)。~头蛇尾。~踞龙盘。龙腾~跃。②勇猛、威武。如 ~将。~势。~劲。~威。~~。~气。③古同“唬”,威吓。④古同“琥”,琥珀。"]详细解释
wèi hǔ zuò chāng
hǔ tǐ yuán bān
hǔ shì
láng qián hǔ hòu
tán hǔ sè biàn
hú hǔ zhī wēi
bù tàn hǔ xué , ān dé hǔ zǐ
hǔ chāng
hǔ guān
hǔ lù
hǔ là hái
lóng hǔ jié
èr èr hǔ hǔ
hòu pà hǔ
hǔ bài
hǔ mén tiáo yuē
hǔ lóng bào xū
wèi hǔ fù yì
yín hǔ
cì hǔ
yún lóng fēng hǔ
yīng mén
xiā hǔ
dì hǔ
yǔn yīng
rén zhōng lóng hǔ
xià fàn hǔ
yăng hǔ yí huàn
fēi hǔ qí
fēn hǔ
è hǔ cuán yáng
lóng fān hǔ dào
liú jī xiàng hǔ
róng yīng guì guān
dà xián hǔ biàn
lǐ yīng kè