支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指柔缓的乐声或歌声。
古乐律名。
引唐•白居易 《小童薛阳陶吹觱篥歌》:“缓声展引长有条,有条直直如笔描。”清•吴伟业 《和杨铁崖天宝遗事诗》之二:“浩唱扇低槐市月,缓声衫动石头风。”
引《资治通鉴·后周世宗显德六年》:“昔 黄帝 吹九寸之管,得黄钟正声,半之为清声,倍之为缓声,三分损益之以生十二律。”
["①物体振动时所产生的能引起听觉的波。如 ~音。~带。②消息,音讯。如 ~息。不通~气。③说出来让人知道,扬言,宣称。如 ~明。~辩(公开辩白)。~泪俱下。~嘶力竭。④名誉。如 名~。⑤音乐歌舞。如 ~伎(女乐,古代的歌姬舞女)。~色。"]详细解释
["①慢,与“急”相对。如 ~步。~行( xíng )。~慢。迟~。②延迟。如 ~刑。~办。~役。~征。刻不容~。③放松,松弛。如 ~和。~冲。~解( jiě )。和~。④苏醒,恢复。如 ~气。~醒。"]详细解释
tūn shēng yǐn qì
kěn shēng
xiān shēng hòu shí
dà shēng huān hū
zhăo shēng bù lā qì
jiǔ shēng
dān kǒu xiàng sheng
shēng diào
xiăng shēng
liăn shēng xī yǔ
tí shēng
kōng gǔ chuán shēng
yáng shēng
yān huăn
nán shēng
míng shēng shàng xià
jiā shēng
zhēn shēng
huăn ěr
huăn liú
chōng huăn
yán shēng
shēng chòu
fù shēng fèi yǐng
duì kǒu xiāng shēng
chí shēng
kàng shēng
shēng yuān
kuò shēng qì
shēng jiā
yì shēng
mí zhī shēng
kuă shēng yě qì
xiū shēng
shēng kòng fēi jī
diāo shēng làng qì