支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
穷困忧愁;穷苦而忧伤。
英dejection caused by poverty and sorrow;
穷困愁苦。
引《史记·平原君虞卿列传论》:“然 虞卿 非穷愁,亦不能著书以自见於后世云。”《汉书·王莽传下》:“四方皆以飢寒穷愁起为盗贼。”唐•李嘉祐 《早秋京口旅泊章侍御寄书相问因以赠之时七夕》诗:“祗有同时驄马客,偏宜尺牘问穷愁。”清•刘大櫆 《赠张絅儒序》:“雕虫篆刻,必出於山林放废穷愁之士之所为。”臧克家 《飞》诗:“多数人叫苦,穷愁,一步一步逼到了生的尽头。”
穷困忧愁。
引唐·骆宾王〈秋日送别〉诗:「当歌应破涕,哀命返穷愁。」
拼音:qióng chóu,
释义:穷困愁苦,
出处《史记·平原君虞卿列传论》。
["◎忧虑。如 忧~。~苦。~楚。~烦。~虑。~郁。~闷。~容。~绪。借酒浇~。多~善感。"]详细解释
["①缺乏财物。如 贫~。~苦。~则思变。②处境恶劣。如 ~困。~蹙。~窘。~当益坚(处境越穷困,意志应当越坚定)。~而后工(旧时指文人处境穷困,诗就写得好)。③达到极点。如 ~目。~形尽相。~兵黩武。④完了。如 ~尽。山~水尽。日暮途~。⑤推究到极点。如 ~物之理。~追(➊极力追寻;➋尽力紧追)。~究。"]详细解释
zhuāng qióng jiào kǔ
qióng ér bào fù
tǔ bāng tǔ chéng qiáng , qióng bāng qióng chéng wáng
chóu xù míng míng
jiè jiǔ jiāo chóu
qióng kǔ
qióng zhòu
qióng kè
shěn chóu
qióng chǒng
chǐ qióng
chóu hèn
chóu diàn
qióng dú
qióng xiá
chóu wù
qióng jí
tú qióng
qióng jiāo
duō chóu shàn bìng
cí qióng lǐ qū
chóu sǔn
qí qióng
qióng jīng
qióng è
qióng zhèng
jiàn qióng
qióng kēng nán măn
fēn pín zhèn qióng
tòng jiăo qióng pò
pái chóu pò tì
qióng còu
qióng jiē lòu xiàng
chóu shuāng
qióng shuò
zhèn qióng xù guă