支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
臣下在君主或上司前的谦称。
地位低下的人。
引《战国策·赵策二》:“周绍 曰:‘王失论矣,非贱臣所敢任也。’”《韩非子·存韩》:“今贱臣之愚计,使人使 荆。”
引《史记·老子韩非列传》:“申不害,京人也,故 郑 之贱臣。”南朝 梁 江淹 《狱中上建平王书》:“昔者,贱臣叩心,飞霜击於 燕 地;庶女告天,振风袭於 齐 臺。”
["①君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 ~僚。~子。~服。君~。②官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”③古人谦称自己。④古代指男性奴隶。如 ~仆。~虏。"]详细解释
["①价钱低,与“贵”相对。如 ~卖。~价。②旧时指地位卑下。如 ~民。贫~。卑~。微~。③谦辞,旧称与自己有关的。如 ~姓。~躯。~内(妻子)。④骂人的话。如 ~人。⑤指撒娇或不尊重、不知好歹。如 这孩子又和妈~。犯~。⑥轻视:“常人贵远~近,向声背实”。"]详细解释
guì jiàn wú èr
zhōng chén
jiàn jiă
xiān chén
jiàn biăo
jiàn gēng
yōng jiàn
chén xìng
jiàn shēng
sì chén
shī chén
gé chén
jiàn xià
zhēng chén
yàn chén
léi chén
guì yuăn jiàn jìn
gǔ gōng zhī chén
nì chén zéi zǐ
luàn chén nì zǐ
zhù cáng dà chén
jiàn liè
sàn jiàn
dăng chén
sù jiàn
cí chén
mìng chén
móu chén wǔ jiàng
guì wáng jiàn bà
lǒng mǔ zhī chén
jūn chén yú shuǐ
guì zhuàng jiàn ruò
wèi zūn jiàn gé
zhàng fǔ zhī chén
bēi shēn jiàn tǐ
tān cái jiàn yì