支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
犹孤旅。单身旅居在外。
引唐•韩愈 《寄崔二十六立之》诗:“客居京城中,十日营一炊。逼迫走 巴 蛮,恩爱座上离。昨来 汉水 头,始得完孤羇。桁掛新衣裳,盎弃食残糜。”
["①幼年死去父亲或父母双亡。如 ~儿。遗~。托~。~寡鳏独(孤儿,寡妇,无妻或丧妻的人,年老无子女的人)。②单独。如 ~单。~独。~立。~僻。~傲。~茕(单独无依然)。~介。~身。~危。~芳自赏。~苦伶仃。~掌难鸣。~云野鹤(喻闲逸逍遥的人)。③古代帝王的自称。如 ~家。~王。④古同“辜”,辜负。"]详细解释
["◎古同“羈”:“~旅之臣。”"]详细解释
gū líng líng
gū fēng dú xiù
gū lòu guă wén
gū zhù yī zhì
gū ér jiù zǔ jì
gū pì
gū chéng
gū shēn
shè gū
gū nǚ
guān guă gū dì
gū qiào
gū zhēn
gū zhōng
gū chéng guă rén
yăng gū
gū shàng
fèng zhī luán gū
sān gū
dào guă chēng gū
luán gū fèng guă
gū chén niè zǐ
gū jǐng
gū zhì
zhēn gū
gū jīng
gū léi
gū xuē
gū huā
gū dān bèi yǐng
gū jūn bó lǚ
gū fēng shà
gū tún fǔ shǔ
zhī fèng gū huáng
gū zǐ sòng lăo
tū fà pǐ gū