支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
对他人儿子的美称。
引《太平广记》卷一一八引 唐•李亢 《独异志·严泰》:“其夕,有乌衣五十人,扣 泰 门,谓其父母曰:‘贤郎附钱五千,可领之。’”元•黄溍 《次韵题庐陵解君行卷》:“贤郎亦復事舒阔,吐辞歷落正不葩。”《儿女英雄传》第十六回:“见他那上司平日如此如此,更兼他那位贤郎又是如此如此,任他那上司百般的牢笼,这事他絶不吐口应许。”
对他人儿子的敬称。
引《称谓录·卷六》:「贤郎声口不凡,他年怎不作宰相?」《西游记·第四二回》:「别的还好惹,孙行者是那样人哩,我贤郎,你不曾会他?」
贤,用于称平辈或晚辈,贤郎是对称对方的儿子称呼.
["①有道德的,有才能的。如 ~明。~德。~能。~良。~惠。~淑。~哲。~人。圣~。礼~下士。②敬辞,用于平辈或晚辈。如 ~弟。~侄。~契(对弟子或朋友子侄辈的敬称)。"]详细解释
["①对年轻男子的称呼。如 大~。~才女貌。②对某种人的称呼。如 货~。女~。③旧时妻称夫或情人。如 ~君。④封建时代的官名。如 ~中(①古官名;②中医医生)。侍~。员外~。⑤姓。","◎〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。"]详细解释
xián huì
shān láng
fă láng
liù láng
xuăn xián rèn néng
rèn rén wéi xián
făng xián
wăn láng
xián bèi
xián qī
míng xián
xián jùn
liáo xián
yóu yě láng
săo xián gū yì
yăng xián
bāo xián
xián tái
xī rì xián wén
xián mán
láng guān kuài
pān láng chē
tàn huā láng
nà xián
xíng láng
xián mó
xián mín
bù xián dū tóu
pín xián
hài zhōng yǐn xián
ā běn láng
qīng shèng zhuó xián
dōng gé dài xián
fă láng jí
sī xián rú kě
zhǒng wǔ qián xián