支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
常音。喻指平庸的文辞和言论。
引晋•陆机 《文赋》:“故踸踔於短垣,放庸音以足曲。”唐•骆宾王 《上吏部侍郎帝京篇》:“至若资丑行以自媒,衒庸音而苟进,固立身之殊路,行己之外篇矣。”
yōng yīn
注音ㄩㄥ ㄧㄣ
常音。喻指平庸的文辞和言论。 晋 陆机 《文赋》:“故踸踔於短垣,放庸音以足曲。” 唐 骆宾王 《上吏部侍郎帝京篇》:“至若资丑行以自媒,炫庸音而苟进,固立身之殊路,行己之外篇矣。”
["①平常,不高明的。如 平~。~医。~言。~俗。~人。昏~。~主(平庸或昏庸的君主)。~夫。~暗(平凡,愚昧)。~~碌碌(没有志气,没有作为)。②需要。如 无~细述。无~讳言。③岂,怎么。如 ~讵(岂,何以,怎么,亦作“庸遽”)。④中国唐代一种赋税法。如 租~调。⑤功劳。如 ~绩(功绩)。⑥古同“佣”,雇佣。"]详细解释
["①声,亦特指有节奏的声。如 声~。~乐( yuè )。~律。~色。~量。~区。~韵。~像。~容(声音、容貌)。弦外之~。②信息,消息。如 ~信。佳~。~讯。"]详细解释
hū yīn
yīn lè zhī shēng
yōng yōng
guăng dōng yīn yuè
huí yīn bì
píng yōng zhī bèi
yīn biàn
yīn yùn xué
wù yīn
yōng sī
yōng yú
yīn jù
yōng lòu
yōng héng
dié yīn
yă yīn
xuán yīn
shū yīn
pú shàng zhī yīn
yīn zhàng
táng yīn guǐ qiān
jī yīn
wú yīn
căi yōng
yīn wén
lù yīn dài
bèi jǐng yīn yuè
yī kǒu tóng yīn
shé cè yīn
fù diào yīn lè
zhòng shēng yīn jí
tóng qī lù yīn
nán yīn sān lài
bā yīn qín
chǐ yīn zì
kōng gǔ yú yīn